Vợ tôi quá coi trọng tiền bạc

Nhiều khi nghĩ vẩn vơ tôi thấy cuộc đời giống như 1 bộ phim ngan vậy- Tôi năm nay 31 tuổi, có vợ và một con gái. Gia đình tôi ở vùng miền Đông Nam bộ, cuộc sống không giàu có nhưng cũng đủ chi tiêu. Trước khi lấy vợ, tôi và em gái sống ở TP HCM. Tôi tốt nghiệp một trường cao đẳng, ra trường có công việc tương đối tốt. Lo cho đứa em gái học 4 năm đại học nên tôi không đi học liên thông. Em tôi ra trường có việc ổn định, tôi mới nghĩ đến gia đình nhỏ của riêng mình.

Năm 2012, tôi về quê lập gia đình và chung sống với ba mẹ đã trên 70 tuổi. Từ ngày tôi có gia đình nhỏ, ba mẹ và anh chị em tôi đều vui. Lúc còn ở TP HCM, tôi quen một cô bạn gái rất đáng yêu, học cao hơn tôi, gia đình khá giả hơn tôi. Gia đình cô ấy rất quý tôi, không chê hoàn cảnh nhà tôi. Tuy nhiên vì mâu thuẫn về nơi sinh sống: Tôi không thể sống ở thành phố vì còn ba mẹ ở quê, cô ấy không thể về quê nên tôi lặng lẽ rời xa sau 5 năm yêu nhau.

Tôi về quê, mang theo nỗi buồn đó. Về nhà, tôi nhận việc qua mạng và hằng ngày phụ ba mẹ làm việc ruộng đồng. Một ngày đứa em họ nghe chuyện của tôi nên giới thiệu bạn để tôi đi chơi cho vơi nỗi buồn. Cô gái đó là công nhân may, làm chung công ty với em họ. Tôi làm quen và nói chuyện với cô ấy, thấy cũng bình thường. Chúng tôi không hỏi về quá khứ của nhau. Sau 5 tháng tôi hỏi cưới cô ấy. Nhà cô ấy cách nhà tôi 20 km, cũng là vùng quê nên dễ hòa hợp. Cuối cùng, cô ấy trở thành vợ tôi bây giờ.

Vợ tôi rất tốt, lo lắng cho ba mẹ tôi cũng chu đáo. Tuy nhiên từ lúc mới cưới cho đến nay, có một điều luôn làm tôi đau đầu, đó là vấn đề tiền bạc. Hàng tháng, tôi trích ra một triệu từ tiền lương và tiền làm thêm để đưa ba tôi ăn sáng uống cà phê. Cô ấy nói sao nhiều thế vì ba vợ tôi xài ít hơn, mẹ vợ thường mua đồ ăn về, ba vợ chỉ ra ngoài uống cà phê. Tôi bảo ba quen rồi, trước đây tôi vẫn đưa ba như vậy, bây giờ đưa ít đi mọi người lại nghĩ tôi vừa lấy vợ đã thay đổi. Chuyện đó tôi xuống nước năn nỉ nên cũng êm nhưng vợ tôi trong lòng vẫn hậm hực. Ba tôi hỏi sao hai đứa buồn, tôi chỉ nói qua loa chứ đâu dám nói chuyện tiền bạc sợ ảnh hưởng đến hanh phuc gia dinh.

tam su gia dinh

Chuyện đồ ăn trong nhà thì vợ tôi lo tốt lắm. Tuy nhiên, nếu tôi cho anh trai mượn vài trăm nghìn hay chị tôi vay vài triệu là cô ấy tỏ không vui. Tôi chỉ nói anh chị mượn đỡ vài ngày là trả liền cho qua chuyện, vui nhà vui cửa. Gia đình tôi là út ba đời nên mỗi năm gần 7 đám tiệc lớn nhỏ, rồi đám tiệc của cô bác xung quanh nữa. Anh chị tôi sợ vợ chồng tôi lo lắng nhiều nên đám tiệc nào cũng phụ tiền cho chúng tôi, nhiều nhất chúng tôi cũng chỉ phải bỏ ra 2 triệu thôi.

Ở gia đình, tôi là người kiếm tiền. Tôi không kiếm nhiều bằng người ta nhưng lương của tôi dư cho mọi chi tiêu, tôi còn có một khoản tiết kiệm cho vợ chồng. Lương vợ tôi chỉ lo đồ ăn và lo cho con gái. Tôi không biết vợ cho tiền ba mẹ vợ không. Nếu vợ cho, tôi không có ý kiến gì vì đó là hiếu thảo.

Vợ chồng tôi có vốn nên mua bò và gà về nuôi. Mọi việc chăn nuôi đều do ba mẹ tôi làm hết, chiều đi làm về sớm tôi mới cắt cỏ cho bò ăn. Vợ tôi 7h sáng đã đi làm, chiều tối mới về nên chỉ về ăn, giặt giũ và dỗ con ngủ thôi. Cả ngày, sáng tới chiều, mẹ tôi trông con tôi từ khi nó 6 tháng tới bây giờ gần 2 tuổi. Tôi thương ba mẹ mình nhiều lắm. Ba mẹ cũng cực khổ. Vì già quá nên ba mẹ không đi làm gì được, ở nhà trông con cháu thôi, đâu có kiếm được tiền.

Sợ mình chết đi sẽ không ai lo, ba tôi đã tự bỏ tiền ra xây mồ mả cho ông bà bên nội tôi, tôi không phụ gì hết. Trong khi đó, vì cậu tôi không có tiền nên mồ mả bên ngoại chưa xong khiến mẹ tôi buồn rầu. Tôi biết vậy nên bảo mẹ kêu gọi mọi người gom lại làm cho ông bà ngoại, thiếu tôi sẽ bù. Người đồng ý, người nói không có tiền nhưng tôi vẫn quyết định làm. Trong vòng 6 tháng, tôi cố gắng làm việc, kiếm thêm nhiều hơn rồi trích lại đưa mẹ, không để vợ biết vì chắc chắn vợ tôi sẽ không vui khi phải chi tiền. Tôi muốn vợ có suy nghĩ và trách nhiệm hơn vì đây là mẹ tôi và mồ mả của ông bà ngoại tôi. Mẹ đã cả đời lo cho tôi.

Khi tôi thông báo cho vợ một số tiền nhỏ hơn thực tế đưa mẹ để xây mộ, để vợ tôi thấy có trách nhiệm, vợ không nói gì nhưng ánh mắt cử chỉ không vui. Tôi thấy rất buồn, vợ tôi quan trọng tiền quá, chưa kể đâu phải tôi dùng tiền cho ai xa lạ. Tôi cố gắng giải thích, nói chuyện nhiều lần cho cô ấy hiểu nhưng vợ nói đàn bà ai đưa tiền ra mà không tiếc. Đây không phải là vấn đề trách nhiệm hay phap luat quy định thê nhưng rõ ràng đây là chuyện hiếu nghĩa nên làm. Tôi thấy buồn quá. Có phải tôi bị trả oán vì đã phụ mối tình đầu? Mọi người có thể cho tôi một lời khuyên không? Cứ mãi vấn đề tiền bạc này, tôi có suy nghĩ là không hợp nhau thì chia tay.