Bạn trai tôi yêu mãi mà không chịu cưới

Đây là tam su của mình, mình muốn được chia sẻ. Mình và bạn trai đã đi quá giới hạn nhưng anh không có ý định cưới xin. Đôi lúc mình muốn bạn trai hối hận nên định nhận lời một anh bạn đang thích mình nhưng tình cảm đó chỉ là tình anh em.

Mình là sinh viên năm cuối của một trường đại học tại Sài Gòn, yêu anh hơn một năm. Anh hơn mình 9 tuổi, là sĩ quan đóng quân cách nhà mình 60 km, quen và yêu anh rất tình cờ, khoảng thời gian được bên anh có lẽ hạnh phúc nhất. Tuy nhiên, có đôi lúc anh cư xử khiến mình cảm thấy rất khó hiểu, yêu nhau được mấy tháng anh dắt mình lên nhà anh trai chơi, mình là dân huyện còn gia đình anh ở thành phố nên chị dâu anh có những hành động không thích mình ra mặt.

Nếu có anh ngồi đó chị vẫn cười đùa vui vẻ, còn khi anh đi qua ngoài chơi với cháu thì chị thay đổi thái độ khinh khỉnh, ngồi vắt chân lên ghế và giũa móng tay. Điều này anh không biết và mình cũng không kể gì. Sau này anh kể lại, chị dâu anh chê mình xấu, chưa có công việc ổn định và nhiều thứ nữa. Nói chung chị không thích anh quen mình mà cố gắng mai mối anh cho cô em họ của chị, cô ấy đang làm ở trung tâm xét nghiệm.

Mình và anh đã đi quá giới hạn, mình thừa nhận bản thân dễ dãi, sống thoáng nhưng thật lòng rất yêu và không muốn mất anh. Những lúc bên nhau mình hỏi nếu sau này gia đình ngăn cản anh có quyết tâm để đến với mình không, anh trả lời bố mẹ đã gặp mình đâu nên chưa nói gì cả, còn chuyện chị dâu chê là chuyện của chị ấy, quan trọng là ở anh. Đôi lúc anh cũng lấp lửng và giấu mình chuyện gì đó, mình bảo anh xin phép mẹ mình cho hai đứa đi lại tìm hiểu dễ dàng hơn thì anh kiếm hết lý do này đến lý do khác để khất. Liệu có phải anh là người danong hèn nhát.

Cách đây một tuần anh chở mình đi ngang nhà anh, anh vào nhà mà hỏi mình có muốn vào không, mình trả lời “tùy anh”, anh chở vào gặp mẹ tí rồi về. Anh lúc nào cũng bảo thương mình, động viên mình học tập nhưng chưa bao giờ nói sẽ lấy làm vợ. Ngành của mình chỉ có thể làm ở Sài Gòn, anh hỏi vài nơi quen biết nhưng không có việc cho mình, trách mình trước đây không lựa chọn kỹ ngành để học. Vì chuyện này hai đứa xích mích với nhau cả mấy tháng trời, yêu xa mình đã mệt mỏi, anh không cho mình cảm giác an tâm tin tưởng về tương lai sau này.

Cũng thời gian này mình có liên lạc với một người bạn, hơn mình bốn tuổi, anh là người Bắc nên rất kỹ tính, biết tính toán làm ăn nên mở được một công ty nhỏ. Anh theo đuổi mình cùng khoảng thời gian với người yêu mình. Sau này anh bỗng liên lạc lại và nói đã ổn định, muốn lấy mình làm vợ và lo cho cuộc sống sau này của hai đứa. Chơi chung một nhóm nên khi mẹ anh từ Hà Nội vào Sài Gòn thăm anh mình cũng ghé qua chơi cùng mấy người bạn. Trước mặt mẹ anh và bạn bè, anh một lần nữa nhấn mạnh việc muốn cưới mình. Mẹ anh rất hiền và dễ gần gũi, bác có vẻ mến mình, cảm giác rất khác so với khi mình về nhà người yêu.

Giờ mình không biết tính sao, hỏi bạn trai có cưới không anh lại bảo có những người yêu tha thiết nhưng cũng không đến được với nhau, còn tùy duyên số nhưng sẽ cố gắng để ổn định, lo việc cho mình. Nghe vậy mình buồn lắm, yêu anh mình có giữ lại chút gì cho bản thân đâu, để bây giờ mình có cảm giác như đi xin chút danh phận vậy.

Đôi lúc mình buông xuôi và muốn bạn trai hối hận nên nghĩ sẽ nhận lời anh bạn kia cho xong nhưng thật sự tình cảm đó chỉ là tình anh em, anh ấy lại là người miền Bắc nên rất quan trọng chuyện trinh tiết, anh thường khen mình ngoan hiền nên nếu biết mình đã là đàn bà thì suy nghĩ của anh về mình sẽ như thế nào đây? Hơn nữa mình thương người yêu lắm nhưng bên anh mình cảm thấy mờ mịt. Nếu anh không xác định tương lai với mình, cứ dấn thân vào chuyện tình cảm đó sau này mình sẽ khổ. Mọi thứ cứ rối tung lên, mình không biết phải làm sao, mong các bạn sáng suốt cho mình lời khuyên. Cảm ơn các bạn.

Xem thêm: Tổng hợp những câu nói hay về cuộc sống bạn nên đọc