Ta nghĩ gì khi nghĩ về Pedro?

Chúng ta ai cũng phải chạy. Để tập thể dục, để đuổi theo xe bus, để vui đùa với bạn bè, với đứa con đang lớn. Chúng ta chạy vì để quên một thứ gì đó. Có khi chúng ta chạy chỉ để… chạy, để cảm thấy tóc bay trong gió, để cảm thấy đôi chân tự do và để quên đi thực tại. Pedro chính là người chạy để mà chạy ấy.

Pha ghi bàn của Pedro vào lưới Sevilla giúp Barca giành Siêu cúpPha ghi bàn của Pedro vào lưới Sevilla giúp Barca giành Siêu cúp

Pedro lại ghi bàn ở phút thứ 115 của một trận Siêu Cúp. Đã 6 năm trôi qua, vậy mà Pedro vẫn không hề thay đổi. Anh vẫn chạy như một cầu thủ trẻ lần đầu được lên đội một. Khi trái bóng từ quả sút của Lionel Messi bật ra, thấy một dáng người chạy đến, các CĐV đội bóng xứ Catalan đều biết đấy phải là Pedro.
Có thể bạn chưa biết bong da ngoai hang anh
Khi HLV Pep Guardiola tung Pedro vào sân trận đầu tiên cho Barca, anh đã chạy vào sân. Và khi đã có mặt trên sân, anh cứ thế mà chạy, chạy và chạy cho đến khi trọng tài thổi còi dứt trận đấu. Anh chạy để ngăn một đợt phản công. Anh chạy để khởi đầu một đợt phản công cho chính Barca. Anh chạy chỗ để chờ những đường chuyền không bao giờ đến. Anh chạy theo cứu một quả bóng mà nhiều người sẽ bỏ. Sau khi đội tuyển Tây Ban Nha vô địch World Cup 2010 trên đất Nam Phi, HLV Vicente del Bosque khi đó đã trả lời phỏng vấn và tiết lộ lý do vì sao ông bất ngờ gọi Pedro dù anh này chỉ vừa có đúng 1 mùa thi đấu đỉnh cao. Del Bosque đã nói: “Vì Pedro chạy đến những chỗ mà không ai chạy”.
Thật vậy. Con người Pedro luôn tràn đầy năng lượng. Các CĐV Barca nói có 2 dạng thống kê được đặt ra: một là để đo lường khoảng cách của các cầu thủ trên sân, một chỉ để đo riêng cho Pedro. Trong suốt hơn nửa thập kỷ qua, Pedro vẫn chạy như vậy, từ phút thứ nhất cho đến phút thứ 90 của trận đấu. Nếu đối phương chạy nhanh hơn anh, anh sẽ chạy cho đến khi đối thủ mệt thì thôi.
Pedro còn chạy trong những hoài nghi, về việc anh là một cầu thủ kém tài, không đủ sức sánh ngang với dàn ngôi sao sáng giá tại Nou Camp. Anh ghi những bàn quá đơn giản, đa phần là đệm bóng cận thành hoặc sút bồi vào lưới. Anh chỉ biết chạy, mà chạy thì ai… không chạy được.
Nhưng cũng có những cule đã bật khóc khi anh từ chối khẳng định tương lai với nhà ĐKVĐ Champions League. Đấy là những người đã dõi theo những bước chạy của anh ngay từ những ngày đầu anh lên đội một Barca. Trong năm mà Barca giành cú “ăn 6” lịch sử với Pep Guardiola (2009), Pedro ghi bàn trong cả 6 đấu trường ấy. Khi ấy báo chí còn gọi anh là Pedrito thân mật. Pep đã nói: “Nếu Pedro là người Brazil, có lẽ anh sẽ mang biệt danh là Pedrinho và chúng tôi chả đủ tiền để mua anh ấy”.
Đấy không hề là những lời tán dương quá lời. Khi thiên tài im tiếng, đấy là lúc lao động lên ngôi. Pedro không có những pha qua người của Neymar hay khả năng đánh hơi bàn thắng tuyệt vời của Luis Suarez, nhưng khi một HLV cần thắp lên những hy vọng, ông ta luôn nhìn về phía Pedro. Đấy là điều mà Guardiola đã làm năm 2009 và Enrique làm vào trong trận Siêu Cúp châu Âu rạng sáng qua.
Và khi Pedro vào sân, anh đã chạy, chạy về phía khung thành, chạy đến lịch sử. Và sau trận Siêu Cúp này, anh sẽ mang những bước chạy ấy đến Old Trafford, nơi Man United đang lôi kéo anh. Pedro chưa bao giờ là một ngôi sao ở Barca, như các đồng đội danh tiếng. Có lẽ ở Man United (tất nhiên là nêu Pedro đến) cũng thế. Nhưng anh ta sẽ luôn là chính mình, một cầu thủ sẵn sàng ngã quỵ trên sân vì đồng đội.
Nguồn bang xep hang